top of page
​AD

Chuckie Akenz: Câu Chuyện Thay Đổi Cuộc Đời Đáng Kinh Ngạc

Đã cập nhật: 6 thg 6

Huyền thoại rapper Canada gốc Việt là minh chứng sống cho sức mạnh của lòng quả cảm dám vượt qua chính mình, dù cả thế giới nghĩ anh không thể, và chính điều đó khiến câu chuyện của anh trở nên đặc biệt.


Chuckie Akenz không phải là một nghệ sĩ điển hình. Lớn lên tại khu Jane and Finch ở Toronto, Canada, một khu đô thị nổi tiếng với tình trạng tệ nạn, Chuckie đã sớm va chạm với những mặt tối của sự giao thoa văn hóa dữ dội. Vượt qua những rào cản về chủng tộc và định kiến xã hội, anh trở thành một trong những rapper gốc Việt đầu tiên ghi dấu ấn rõ nét trong cộng đồng hip-hop Bắc Mỹ đầu những năm 2000.


Qua lời mời của Supreme God, một nửa của bộ đôi SGK và nhà phê bình âm nhạc của Ngoài Kia, Chuckie Akenz đã ngồi xuống trò chuyện với Ngoài Kia trong một cuộc phỏng vấn gần đây từ vùng ngoại ô Toronto. Anh mặc đơn giản với áo hoodie đen và chiếc mũ lưỡi trai thấp che một phần đôi mắt sắc sảo nhưng điềm tĩnh, như thể luôn cẩn trọng với thế giới.



“Tôi sinh ở Toronto, Canada. Ba mẹ tôi chia tay khi tôi mới hai tuổi. Mẹ dắt tôi về Jane and Finch sống. Ở đó tôi lớn lên với nhiều bạn khác sắc tộc, phần lớn là Black với Asian,” Chuckie chia sẻ.


Khi phần lớn nghệ sĩ nhạc rap đến từ cộng đồng da màu, một thanh niên châu Á với chất giọng đường phố, lời rap đầy trăn trở và tinh thần không thỏa hiệp đã khiến mọi người phải chú ý.


“Tôi bắt đầu thích âm nhạc hồi middle school,” anh nói. “Lúc đó gu nhạc tôi hơi loạn, nghe alternative, pop với hip-hop. Green Day, Backstreet Boys, rồi DMX với Tupac. Tôi còn hay hát mấy bài pop ở talent show của trường, mấy bài như N’Sync, 98 Degrees, Backstreet Boys.



Chuckie nhanh chóng vươn lên như một biểu tượng hiếm hoi của người châu Á trong thế giới hip-hop thời điểm đó. Anh đại diện cho một thế hệ người Việt hải ngoại đang tìm kiếm bản sắc và tiếng nói riêng giữa lòng xã hội phương Tây, đồng thời là nguồn cảm hứng cho không ít nghệ sĩ gốc Á sau này bước vào rap game.


“Lên high school, tôi mới bắt đầu viết nhạc,” anh tiếp tục. “Tôi tìm ra một forum tên Aznraps.com. Tôi nghe bài ‘Got Rice?’. Lần đầu tôi nghe người Asian rap. Sau đó tôi nghe Jin, tôi mới thấy rõ là Asian rapper là có thật, và tôi cũng có chuyện để kể, nên bắt đầu viết.”


Nghệ danh của anh, Chuckie Akenz, nghe như một nhân vật trong phim gangster. Nhưng ẩn sau đó là một câu chuyện thú vị.



“Bạn bè đặt biệt danh tôi là ‘Chuckie’ tại tôi lúc đó hay nhuộm tóc đỏ chia line, với tôi cũng kiểu thích dao kéo, nhìn giống Chucky trong phim kinh dị,” anh nói. “Sau khi bạn bè gọi tôi là Chuckie, có thằng bạn thân trong middle school bắt đầu gọi tôi là ‘Chucky Atkins’. Tôi không coi basketball, sau này mới biết đó là tên cầu thủ. Tôi nghe thành ‘Akenz’ và tôi thích cái sound đó. Sau này tôi lấy nó làm tên chơi game Counter-Strike luôn. Vậy là thành luôn cái tên stage name.”


Âm nhạc của Chuckie Akenz phản ánh chính xác nơi anh đến thô ráp, trực diện và đầy cảm xúc. Những bản nhạc như ‘My Heart’ hay ‘You Got Beef?’ từng khuấy đảo cộng đồng underground, không chỉ vì chất nhạc, mà vì lần đầu tiên, người ta nghe thấy người gốc Việt kể về nỗi đau mất bạn bè vì bạo lực súng đạn, nỗi cô lập của đứa trẻ châu Á giữa khu phố da màu, hay cảm giác bị cả xã hội nhìn bằng ánh mắt kỳ thị.


“Nhạc của tôi luôn real với những gì tôi thấy, tôi sống. Tôi đã trải qua nhiều thứ, nghiện, băng đảng, bạo lực… mà chính âm nhạc là cái giữ tôi tỉnh. Viết nhạc giúp tôi nói được mấy điều mà tôi không thể chia sẻ với ai, trừ khi qua âm nhạc,” anh nói.




Trong những năm đầu sự nghiệp, Chuckie không chỉ phải chứng minh thực lực, mà còn phải chiến đấu với những khuôn mẫu.


“Chuyện của tôi khác mấy người khác. Tôi lớn lên nghèo, không giống kiểu stereotype (khuôn mẫu) của người châu Á. Tôi ở khu mà không ai biết tới, mà lại từ Canada nữa. Là người Việt trong hood, sống hip-hop, ba cái đó bình thường không đi chung. Tôi giống như anomaly (bất thường). Cái khó nhất lúc bắt đầu là làm sao chứng minh tôi authentic (đích thực),” anh kể.


Người Việt không phải ai cũng ngoan ngoãn, học giỏi. Có những người lớn lên trong bạo lực, trong sự thiếu thốn, và phải học cách sinh tồn từ rất sớm.



“Hip-hop thời 2000 rất coi trọng street cred (uy tín trên đường phố) bạn tới từ đâu, bạn có legit (chính đáng) không,” anh nói. “Mà tôi chỉ là thằng Asian nhỏ con, tới từ Canada. Không ai tin tôi.”


Tuy nhiên, chính điều đó khiến Chuckie càng quyết liệt với ngôn từ và phong cách. Anh không cố bắt chước ai. Ngược lại, anh khai thác chiều sâu nội tâm, sự giằng xé giữa quá khứ và tương lai, giữa giá trị gia đình Á Đông và cuộc sống đường phố.


“Nhạc tôi thay đổi theo thời gian. Bài tôi viết lúc 18 không giống bài lúc 28 hay 38 tuổi. Nhưng nếu bắt buộc chọn một bài từ thời đó mà tới giờ vẫn đúng với tôi thì chắc là bài ‘Music Is My Life’,” Chuckie đáp khi được hỏi về ca khúc yêu thích nhất của mình.


Đỉnh cao sự nghiệp của anh ghi dấu với các MV được phát sóng trên Much Music, kênh âm nhạc lớn nhất Canada thời bấy giờ, cùng hàng loạt lần xuất hiện trên báo chí và truyền hình đại chúng. Chuckie cũng từng xuất hiện trong hai bộ phim tài liệu phát sóng toàn quốc, chia sẻ câu chuyện trưởng thành giữa lòng Toronto đầy biến động.





Trong giai đoạn 2010, giữa lúc sự nghiệp âm nhạc của anh đang chuyển mình, Chuckie bất ngờ rẽ sang một con đường mà ít ai ngờ tới — anh thông báo gia nhập quân đội Canada.


“Sẽ đến lúc trong đời bạn đứng giữa ngã ba đường,” Chuckie chia sẻ chân thành về bước ngoặt cuộc đời trong một đoạn video đăng trên Instagram vào tháng 11/2024. “Một là đi lối này, hai là đi lối kia. Và lựa chọn đó sẽ ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống sau này. Tôi nhận ra mình cần thay đổi. Tôi không thể xin được công việc tử tế vì có tiền án. Ở Canada có cái gọi là record suspension, hay gọi nôm na là ân xá, giúp xóa án tích và cho mình cơ hội làm lại từ đầu. Nhưng điều kiện là tôi phải clean trong sáu năm, cắt đứt mọi liên hệ, gần như biến mất khỏi ngành âm nhạc, khỏi tất cả mọi thứ. Trong thời gian đó, tôi làm đủ loại công việc. Sau đó tôi quyết định nhập ngũ. Những trải nghiệm trong quân đội giúp tôi trưởng thành và có được cơ hội như hiện nay.”


Sau hơn một thập kỷ vắng bóng, đến năm 2024, Chuckie đã tái xuất với góc nhìn trưởng thành hơn, không còn để chứng tỏ bản thân, mà để chia sẻ. Anh nói nếu truyền được cảm hứng cho một người thôi thì cũng đủ rồi, coi như anh làm được việc phải làm.


“Ai cũng kiểu, ‘Trời ơi, không thể tin được Chuckie lại đi làm cảnh sát,’ anh nói thêm, như thể đang nhắn nhủ đến chính những ai từng hoài nghi. “Nhưng tôi nói thật, nếu bạn thật sự muốn làm gì đó, bạn phải nỗ lực, phải hy sinh, phải dốc toàn lực, thì bạn sẽ có thể làm được.”




Không nói nhiều, nhưng trong ánh mắt và cách anh chậm rãi lựa lời, người ta cảm nhận được một giai đoạn thầm lặng và đầy dấu ấn trong cuộc đời anh, một phần ký ức mà Chuckie chỉ đáp gọn với Ngoài Kia là có lẽ kể ra thì nhiều lắm, không đủ chỗ để nói hết.


Bây giờ, Chuckie dành phần lớn thời gian cho hai cậu con trai. Tháng 1/2025, ba cha con được bắt gặp cùng nhau khám phá Grotto, một hòn đảo nổi tiếng ở Ontario. Giữa thế giới đầy “sói” và “cừu”, như cách anh nói, anh chọn làm “chó chăn cừu”, người đứng giữa để bảo vệ, để canh giữ điều đúng đắn.


“Những thứ ngày xưa tôi từng xem là quan trọng, giờ không còn quan trọng nữa,” anh chia sẻ.




Dù đã rời xa cuộc sống cũ, Chuckie Akenz vẫn tiếp tục viết nhạc. Anh ấp ủ trên Instagram về kế hoạch trở lại âm nhạc một lần cuối. Nhưng nguồn cảm hứng giờ đây đã khác. Không còn là những dòng chữ vội vã ghi lại cơn giận, nỗi lo hay khát vọng sống sót, âm nhạc của anh giờ mang màu sắc chiêm nghiệm hơn.


“Khác nhiều chứ,” anh thừa nhận. “Tôi không còn sống kiểu hồi trước nữa. Bây giờ tôi reflect lại những gì đã trải qua. Viết nhạc vẫn là từ real experience, từ những gì tôi đang hoặc đã sống qua. Bây giờ có thể chọn một phần đời để viết về, nó là kiểu reflection.”


Với anh, viết nhạc vẫn là cách để giữ mình tỉnh táo, nhưng thay vì chống chọi với thế giới, giờ là để hiểu và hòa giải với chính mình. Đó không còn là cuộc chiến ngoài phố nữa mà là cuộc đối thoại nội tâm đầy sự thẳng thắn.



Chuckie Akenz không còn nổi đình nổi đám như những rapper mainstream ngày nay, nhưng trong cộng đồng rap Việt ở hải ngoại, anh luôn là một biểu tượng vĩnh cửu. Một người dám đứng lên, dám kể câu chuyện của mình một cách chân thật, dù điều đó không dễ nghe.


“Tôi không biết nhiều về cộng đồng rap Việt, nhưng thấy nó đang lớn mạnh thì thấy cool lắm. Thấy người mình có talent, thể hiện được thì tôi thấy vui,” anh tự hào nói.


Khi được hỏi có điều gì muốn nhắn gửi đến những bạn trẻ đang theo đuổi giấc mơ âm nhạc, anh đưa ra lời khuyên không tô vẽ, đúng như con người anh từ trước đến nay.


“Be real với chính mình. Biết mình theo đuổi cái gì. Nếu chỉ vì tiền với nổi tiếng thì bạn đi sai đường rồi,” anh khép lại cuộc trò chuyện bằng nụ cười hiếm hoi.

コメント


Không bao giờ bỏ lỡ bản tin mới

Đăng ký nhận thư từ Ngoài Kia

Cảm ơn bạn. Chúng tôi sẽ liên hệ sớm.

bottom of page