Để có góc nhìn toàn diện, chúng ta sẽ đi sâu vào 4 phần: vai trò nghệ sĩ, vai trò người nghe, vai trò truyền thông và vai trò gia đình.
Vai trò nghệ sĩ
Điều đầu tiên, tôi không phải là MAC 24/7. Nó có thể rất mệt mỏi và suy kiệt và tôi không muốn như vậy. Điều đó không có nghĩa là tôi chỉ nói một nửa sự thật trong âm nhạc của mình. Nhưng tôi sẽ là kẻ dối trá nếu tôi nói lúc nào tôi cũng là Anh Mac.
Mọi người đều nói tôi là rapper thân thiện nhất họ từng gặp. Tôi thì không cho rằng mình là người thân thiện. Tôi chỉ thực sự yêu thích và đam mê một số thứ, đặc biệt là âm nhạc và nghệ thuật. Với những người cùng chung sở thích, tôi có thể nói về nó ngày đêm.
Tôi trở nên rất tỉnh táo và bảo thủ đến mức có giai đoạn đã phải kiềm chế không sử dụng “mày tao” trong lời bài hát của mình. Năm 2017, trong lần thu âm tại studio Hazard Clique, sau khi Blacka cho tôi nghe bản demo mới cá nhân tôi đã nói với cậu ta tại sao phải la hét gằn giọng trong verse. Tôi tin rằng có một cách khác để tiếp cận khán giả. Hóa ra, tôi cũng đã phát điên lên và gào thét đến sưng cả phổi khi diss Blacka trong ca khúc ‘36524/7x5’. Tôi phải trải qua những mâu thuẫn của chính mình để hiểu rằng chất giọng đầy năng lượng hung hăng đó là điều cần thiết giúp Blacka truyền tải thông điệp hiệu quả. Đối với những nghệ sĩ này, âm thanh hỗn loạn và om sòm đó thực sự là môi trường sống của họ. Làm thế nào khác để thể hiện cảm giác chân thực nhất trong khi cuộc đời họ không có gì ngoài sự thất vọng và sự tức giận?
Đồng ý nghệ thuật là đề cao tự do tột bật nhưng diễn đạt sai cách và sai sân khấu có để lại dấu ấn tiêu cực. Ngày càng nhiều tấm chiếu mới hứng chịu làn sóng phẫn nộ từ cộng đồng mạng nhưng chưa học được bài học thận trọng.
Dần nhận ra không chỉ cần có khả năng sáng tác hay là đủ mà cuộc chiến khẳng định vị thế cho riêng mình nằm ở tầm nhìn lâu dài khiến cho các nghệ sĩ nghiệp dư vươn mình uyển chuyển hướng đến một môi trường phong thái chuyên nghiệp hơn, học hỏi thêm về hệ thống pháp lý cũng như hiểu rõ các điều khoản thỏa thuận trong công việc, và quan trọng hơn hết là làm tất cả điều đó với kinh tế hoàn toàn độc lập.
"Tôi không phải là MAC 24/7."
Vai trò người nghe
Có người cáo buộc dòng nhạc drill phải chịu trách nhiệm về cái chết của một số teen. Câu hỏi đặt ra liệu xóa sổ dòng nhạc này thì có khỏi bạo lực?
Ngày nay dễ dàng nhận thấy có nhiều vụ tấn công đời thực đơn thuần xuất phát từ việc bắt nạt trên mạng. Hiện tại, không có cách nào để tạo trật tự và giảm tỉ lệ sự cố hữu hiệu hơn ngoài kiểm duyệt nội dung và khóa bình luận. Tuy nhiên điều này xâm phạm nghiêm trọng lên quyền tự do ngôn luận của chúng ta. Để thực sự tận hưởng tự do ngôn luận có lẽ chúng ta phải chấp nhận cái giá của nó.
Gần đây, Lil Nas X đã trả lời trong một cuộc phỏng vấn với The Breakfast Club, nói rằng “Fuck your kids! (Mẹ kiếp con mày!)” khi người dẫn chương trình hỏi cậu ấy về trách nhiệm đối với khán giả thiếu nhi. Anh ấy giải thích rằng anh ấy trong số nhiều người khác chỉ là nghệ sĩ giải trí. Khi album “Montero” ra mắt được tán dương từ đông đảo các nghệ sĩ có sức ảnh hưởng như T-Pain, Lizzo, Jack Harlow, Kid Cudi. Một số cho rằng Lil Nas X cuối cùng đã xóa bỏ ranh giới chống lại homo trong hip-hop.
Rapper gạo cội Phong Lê cho biết thuở mới rap, anh và những người bạn thích làm nhạc tại home studio và họ rất thích được tự do sáng tạo mà không chịu bất kỳ áp đặt giới hạn nào. Bởi vì bạn là ai để nói người khác nên hoặc không nên làm gì trong thời gian rảnh tại nhà riêng của họ? Nhưng đến khi ca khúc ‘Lấy Tiền Cho Gái’ bùng nổ trên mạng xã hội vào năm 2006 thì quyền tự do sáng tạo đó lại bị đem ra soi xét.
Nên nhớ tất cả các thiết bị điện tử đều có nút tắt.
Vai trò truyền thông
Rõ ràng, phương tiện truyền thông đã đóng một vai trò đan xen trong việc điều khiển những gì đang diễn ra trên thế giới. Bạn có thường xuyên nghe về các nhà khoa học, các nhà nghiên cứu, các học giả, các nhà lập pháp đang làm gì không? Bạn có bao giờ chú ý đến những điều đang cần được quan tâm không? Hay bạn thức dậy, lên mạng và điều đầu tiên bạn thấy là những nhân vật thần tượng nào đó đang làm gì, những nơi họ vừa đến, và tất cả những mối thù của họ. Những tin tức chẳng liên quan đến bạn thậm chí không quan trọng luôn được đưa ra ngay trước mắt. Mục tiêu của truyền thông bẩn đó là luôn chú trọng tạo ra những nội dung viral gây sốt làm người theo dõi tê liệt cảm xúc, về lâu dần mất đi khả năng nhận thức. Bạn không thể nói với tôi rằng các đạo diễn chương trình không cố ý cài đặt điều đó.
Tôi có dịp nói chuyện với anh Antoneus Maximus (Long Mộng Gà) và hỏi cảm nghĩ của anh về việc ngành điện ảnh Việt Nam vừa hứng chịu làn sóng công kích dữ dội cho rằng những bộ phim như Bụi Đời Chợ Lớn cổ xúy bạo lực và khuyến khích hoạt động băng đảng ở Việt Nam.
Long Mộng Gà cho biết:
“Bởi vì giới trẻ muốn điều đó nên tất nhiên [truyền thông bẩn] sẽ nói chống lại nó. Xu hướng là tất cả những gì mà giới trẻ thích… rồi [truyền thông bẩn] sẽ nói xấu nó.”
Long Mộng Gà giải thích: “Mọi nước khác đều có phim hành động bạo lực hơn Bụi Đời Chợ Lớn nhiều. Phim chỉ để giải trí thôi chứ không có gì khác. Phim Việt Nam sẽ không bao giờ cạnh tranh với thế giới. Đến khi kiểu suy nghĩ này không còn nữa thì bạn mới thấy Việt Nam cạnh tranh với điện ảnh thế giới.”
Sáng 14/9, Chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng An ninh, thiếu tướng Lê Tấn Tới đề nghị Ban soạn thảo bổ sung quy định cấm phim có tình tiết cổ xúy cho hành vi vi phạm pháp luật, như phạm tội nhưng không bị xử lý, sống ích kỷ; phản ánh quá chân thực, quá chi tiết về sự tự chuyển biến, tự chuyển hóa, làm người xem nhận thức sai và có thể bắt chước, làm theo.
Underground rap cũng luôn là đề tài cho đài truyền hình và báo chí công kích kịch liệt và dán mác là “rap bẩn” khiến cho nhiều thanh thiếu niên âm thầm từ biệt nhạc rap do cái nhìn cấm kỵ của gia đình. Đáp lại là sự phản pháo từ những tập hợp phong trào underground rap đương thời hướng vào mainstream rap và V-pop. Lý do cho rằng giới mainstream trong quá trình lợi dụng tìm cách bóc lột đã bôi nhọ, phá hỏng hình ảnh đặc trưng của nhạc rap chính gốc. Bên cạnh đó “truyền thông bẩn” nổi tiếng là thiên vị không đủ tư cách đánh giá thể loại văn hóa nghệ thuật họ không am hiểu.
Vai trò gia đình
Đương nhiên nhạc rap, phim ảnh và trò chơi điện tử không làm đạo đức con người trở nên suy đồi. Không có cơ sở khoa học vững chắc nào chứng minh điều đó. Dựa trên quan sát, các hành vi bạo lực đó thuộc vấn đề bất ổn tâm lý tiềm ẩn lâu năm và chắc chắn có lỗ hổng trong vai trò giáo dục của gia đình và nhà trường.
Ở trường, tôi đã từng phải chịu đựng sự lạm dụng không ngừng của cả bạn bè cùng trang lứa và cả những người lớn tuổi hơn mình. Chắc chắn đã có dấu hiệu đáng nghi. Chúng tôi không thực sự nói về nội dung này với phụ huynh vì không muốn nói lại để hồi tưởng lại nó. Nó càng kéo tôi đến gần hơn với nghệ thuật. Tại sao bạn nghĩ rằng tôi lại muốn trở thành người tốt chiến đấu với kẻ xấu, muốn chiến thắng mọi lúc? Trong thời điểm dễ bị tổn thương nhất, nhạc rap luôn trị liệu và xoa dịu tâm hồn tôi, chưa bao giờ gây hại ngược lại như lời “truyền thông bẩn” cảnh báo.
Tôi có một cậu con trai vừa tròn 3 tuổi vào tuần trước. Tôi để con đeo dây chuyền vàng NKI của tôi một cách tình cờ khi chúng tôi đi chơi. Một ngày nào đó, cậu bé sẽ nghe danh mục nhạc của bố mình và hiểu tại sao cậu sẽ tiếp tục mang ngọn đuốc đến tận tay các cháu của mình rất lâu sau khi tôi mất. Vì vậy, có, chúng tôi rất ý thức và hoàn toàn nhận thức được trách nhiệm của mình tại mọi thời điểm.
コメント