VSplifff - Rapper Trong Vai Du Kích
- Lê Minh Tú
- 1 ngày trước
- 15 phút đọc
Đã cập nhật: 2 giờ trước
Từ những sân khấu nổi tiếng của underground rap, rapper của Under The Hood bất ngờ bước vào điện ảnh với vai diễn đầu tay trong ‘Địa Đạo: Mặt Trời Trong Bóng Tối’ của đạo diễn Bùi Thạc Chuyên.

Từ một rapper vốn quen với nhịp beat và ánh đèn sân khấu, VSplifff thủ vai Bảy Sắc, người lính du kích cứng cỏi, dày dạn chiến trận, sống trong lòng địa đạo Củ Chi giữa Chiến dịch Cedar Falls năm 1967. Không phải một vai phụ nhẹ ký để làm quen, và bất ngờ hơn là anh đã làm được.
“Không ai mời tôi đóng phim cả,” VSplifff cười, nhắc lại ngày đầu thử vai. “Thầy Mai Thế Hiệp dẫn học trò đi casting, tôi cũng đi theo. Sau buổi thử ở nhà đạo diễn Bùi Thạc Chuyên thì im lặng luôn mấy tháng trời. Tưởng rớt. Ai ngờ vài tháng sau, bên HK Films gọi báo đậu vai… mà là vai Bảy Sắc – nhân vật chưa từng thấy trong kịch bản casting luôn.”
Sự bất ngờ ấy mang theo cả tò mò và hồi hộp. Nhưng từ một người đứng sân khấu, liệu anh có sẵn sàng làm lính chui hầm?
“Cảm giác bị ném vào lửa vẫn có, dù tôi từng đóng ‘Mất Tích Đêm 30’ năm 2023 của đạo diễn Hàm Trần,” anh nói. “Nhưng ‘Địa Đạo’ là trải nghiệm hoàn toàn khác. Cả đoàn phim phải tập huấn như lính, sống trong khu quân đội Củ Chi, rồi chui ra chui vào trong đoạn hầm dài 250 mét dựng riêng cho phim trường.”
Không chỉ diễn, anh còn học đánh guitar phím lõm, một nhạc cụ gắn với ký ức chiến tranh, để thể hiện phân cảnh nhân vật Bảy Sắc gảy đàn giữa bóng tối.
“Trước giờ tôi chỉ biết chút piano, chưa bao giờ cầm cây guitar nào, mà còn là phím lõm nữa. Nhưng âm nhạc là chỗ mà tôi và Bảy Sắc gặp nhau,” anh nói.
Trong ‘Địa Đạo: Mặt Trời Trong Bóng Tối’, cái thai của Út Khờ không chỉ là một tình tiết bi kịch cá nhân, mà còn là biểu tượng đau đớn cho sự mục ruỗng tinh thần trong lòng địa đạo, nơi lẽ ra là căn cứ kháng chiến, lại dần trở thành nơi bóp nghẹt nhân tính.
Út Khờ là một cô gái trẻ, ngây thơ, yếu đuối, không có kỹ năng phòng vệ, sống giữa những người đàn ông đang căng thẳng, khát sống, và bị dồn nén trong không gian tối tăm, ngột ngạt. Cô bị xâm hại ít nhất hai lần trong phim, hoàn toàn bất lực, cam chịu và không có cơ hội lên tiếng, một chi tiết được đạo diễn khắc họa không ồn ào nhưng đầy ám ảnh.

Danh tính kẻ xâm hại ban đầu được giữ kín, khiến khán giả lẫn các nhân vật đều hoài nghi và đau đáu, cho đến gần cuối phim khi Bảy Sắc thú nhận trong cơn mù mắt vì bom hóa học rằng chính anh là người đã xâm hại Út Khờ.
Bảy Sắc không phải anh hùng mẫu mực. Anh cứng đầu, có phần tàn nhẫn, và mang trong lòng những vết thương chưa lành. Lời thú tội của Bảy Sắc không chỉ là mấu chốt giải đáp bí ẩn, mà còn phơi bày sự thật cay đắng rằng ngay cả trong hàng ngũ chiến đấu cho chính nghĩa, bóng tối vẫn có thể xâm nhập và làm tha hóa con người. Cái thai trong bụng Út Khờ, vì thế, trở thành kết tinh của cả nỗi đau cá nhân lẫn vết nhơ tập thể, một hệ quả tất yếu khi cuộc chiến kéo dài quá lâu và quá ám ảnh.
Với VSplifff, vai diễn này là cơ hội để chạm vào những lớp cảm xúc ít khi anh thể hiện trên sân khấu.
“Tôi không đồng tình với những gì Bảy Sắc làm với Út Khờ. Nhưng tôi đồng cảm với khát khao sống và được làm người bình thường của ảnh. Với tôi, ảnh vẫn là người, không phải biểu tượng,” anh nói.

Trong một cảnh quay cao trào, VSplifff phải hóa trang đôi mắt bị sưng do hơi cay, mất 5 tiếng chuẩn bị mà không nhìn thấy gì. Anh lo mình sẽ mất cảm xúc. Nhưng điều ám ảnh hơn là tai nạn của bạn diễn Thái Hòa ngay trong phân đoạn đó.
“Móng chân cái của anh Hòa bị bung ra, máu chảy rất nhiều. Vậy mà sau khi cầm máu xong, ảnh quay lại diễn tiếp như không có gì,” anh nói.
Sự chuyên nghiệp ấy trở thành bài học lớn cho người lính mới trong giới điện ảnh.
“Rap là cách tôi nói những điều mình không thể nói nhưng bằng beat và flow. Trên phim trường, tôi ‘rap thầm’ bằng ánh mắt,” anh chia sẻ.
Sự chuyển hóa từ lời sang ánh nhìn, từ nhạc sang điện ảnh không chỉ là kỹ thuật, mà là sự va chạm giữa hai thế giới underground và chính thống, đường phố và chiến tranh, hiện tại và lịch sử.
Anh nhận ra, dù là trên sân khấu hay trong lòng đất, điều gắn kết nghệ sĩ và nhân vật vẫn là âm nhạc và cảm xúc thật.
“Dù sống ở đâu, làm gì, tôi luôn giữ trong mình sự nghi ngờ và cảnh giác. Cũng giống như Bảy Sắc – không phải vì không tin, mà vì muốn sống sót và chiến thắng,” anh nói.
Bảy Sắc là vai điện ảnh đầu tay của VSplifff, nhưng không phải là cú thử cho vui.
“Tôi sẽ tiếp tục theo đuổi điện ảnh,” anh khẳng định. “Vai này quá nặng, nhưng chính vì vậy tôi học được nhiều hơn bất cứ trường lớp nào.”
Tham gia vào một dự án điện ảnh mang tính sử thi, VSplifff không chỉ học diễn xuất mà còn hiểu sâu hơn về nghề, về quá khứ, và về chính mình.
“Sau mỗi dự án, tôi thấy mình sáng tạo hơn, chuyên nghiệp hơn. Tôi tin vào bản thân hơn,” anh nói.
VSplifff cho rằng ‘Địa Đạo’ không phải là chuyện của người già.
“Hầu hết nhân vật trong phim đều rất trẻ – bằng Gen Z bây giờ, thậm chí nhỏ hơn. Nhưng họ chiến đấu đến cùng. Đó là tinh thần Việt Nam. Tôi hy vọng thế hệ trẻ hôm nay sẽ cảm được điều đó, mang theo trong mình khi đối mặt với những khó khăn của riêng họ,” anh nói.
Khi được hỏi về khoảnh khắc đáng nhớ nhất của Bảy Sắc, VSplifff không chọn một cảnh nào.
“Không có một cảnh nào đại diện được cả hành trình. Phải có hết – ngọt, bùi, đắng, cay – thì mới làm nên một vai diễn trọn vẹn. Giống như đời sống vậy,” anh nói.
Sau ‘Địa Đạo: Mặt Trời Trong Bóng Tối’, VSplifff sẽ trở lại với vai chính trong phim ‘Đợi Gì, Mơ Đi!’ của đạo diễn Lâm Minh Khôi, khởi chiếu 11/7/2025. Trong phim, anh hóa thân thành một cậu bé mưu sinh xa nhà, đồng hành cùng một ông già đã về hưu do NSND Thanh Nam thủ vai.
“Lần này sẽ là một VSplifff rất ‘bản địa’ – cả trong nhạc phim lẫn tinh thần,” anh chia sẻ.
Trong ‘Địa Đạo: Mặt Trời Trong Bóng Tối’, VSplifff không cần micro. Anh không có beat, không lời rap. Chỉ có ánh mắt, hơi thở, và những khoảnh khắc sống chết trong bóng tối. Nhưng chính ở nơi tối nhất ấy, một rapper đã thắp lên ánh sáng đầu tiên trong hành trình làm điện ảnh. Một câu chuyện không chỉ bằng âm thanh mà bằng ký ức, bằng lịch sử, bằng trái tim.
“Đừng coi bất cứ điều gì là hiển nhiên, vì ngày mai không được hứa hẹn cho bất kỳ ai trong chúng ta,” VSplifff nói.
‘Địa Đạo: Mặt Trời Trong Bóng Tối’ khởi chiếu ngày 2/4/2025. Một cuộc gặp gỡ của lịch sử và thế hệ mới. Và có thể, là một bước ngoặt cho một nghệ sĩ đã quen sống trong lòng đất giờ đang bước ra ánh sáng.
“Đừng sợ trải nghiệm nhưng hãy thành thật với chính mình. Khi bạn biết điều gì đúng với linh hồn bạn, thì không gì là bất khả,” VSplifff gửi lời tới các nghệ sĩ underground còn ngần ngại bước ra khỏi vùng an toàn.

Cảm xúc của anh khi lần đầu nhận lời mời đóng phim, đặc biệt là một phim về chiến tranh như ‘Địa Đạo’?
VSplifff không được mời để đóng phim ‘Địa Đạo’. Khi phim mở casting lần đầu tiên, thầy Mai Thế Hiệp dẫn học trò của thầy đi cast, trong đó có VSplifff. Sau buổi casting đầu tiền tại nhà của đạo diễn Bùi Thạc Chuyên, VSplifff về nhà và không nghe tin tức gì cho đến mấy tháng sau, có ekip bên HK films liên lạc và lúc đó mới biết mình đậu vai Bảy Sắc. Cảm xúc cũng bất ngờ (mừng) vì trước đó mình cũng tưởng là rớt casting rồi, nên cũng không expect vai diễn này lắm, cộng với việc vai Bảy Sắc không hề có trong kịch bản casting, nên phần nào mình cũng tò mò và hồi hộp.
Bảy Sắc là một nhân vật có phần cứng rắn, trầm lặng và từng trải. Điều gì ở nhân vật này khiến anh thấy hứng thú hoặc đồng cảm?
Bản thân VSplifff không chấp nhận những việc làm trái đạo đức của Bảy Sắc trong phim với Út Khờ. Dù vậy, mình thấy thương và đồng cảm với ý chí chiến đấu đuổi giặc, và khát khao được sống như người trần mắt thịt của Bảy Sắc. Nhân vật cũng chia sẻ với VSplifff một niềm đam mê đó chính là âm nhạc.
Với một nghệ sĩ chưa từng đóng phim, việc vào vai một chiến sĩ du kích có khiến anh cảm thấy bị “ném thẳng vào lửa”?
VSplifff cũng không hẳn là chưa từng đóng phim. Năm 2023, VSplifff có tham gia một series phim của đạo diễn Hàm Trần tên ‘Mất Tích Đêm 30’, được chiếu trên Galaxy Play. Qua đó cũng có chút kinh nghiệm phim trường. Nhưng cảm giác bị ném vào lửa vẫn có ở đó khi tham gia phim ‘Địa Đạo’, vì thực sự với VSplifff và cả đoàn phim, ‘Địa Đạo’ mang đến rất nhiều trải nghiệm “lần đầu”. Trước khi bấm máy, các diễn viên cả chính lẫn phụ được cho đi tập huấn và sinh hoạt như lính du kích trong khu quân đội ở Củ Chi. Sau đó là quãng thời gian tập chui hầm ở phim trường HK. Vì như mọi người cũng biết là hầm địa đạo thật không đủ điều kiện để tổ quay phim có thể phát huy hết khả năng, nên buộc tổ thiết kế phải dựng lại khoảng 250m hầm trong phim trường. Và diễn viên phải tập di chuyển trong hầm thật trơn tru và thoải mái trong lúc vác theo súng và những phụ kiện khác như bình nước, lựu đạn, … Ekips cũng không ngoại lệ. Tổ quay phim phải tập đi hầm cùng các diễn viên, đồng thời phải cầm theo và bảo vệ một bộ máy quay cũng không phải là nhẹ, xong phải bắt được những cảnh quay như đạo diễn mong muốn. Đó chỉ là một phần trong cả giai đoạn quay phim dài mà cả đoàn phim phải rất tâm huyết và đoàn kết mới có thể hoàn thành và cho ra mắt bộ phim với công chúng.
Anh chuẩn bị thế nào để hóa thân thành Bảy Sắc, từ giọng nói, dáng đi, cho tới tâm lý?
Ngoài những chuẩn bị về mặt thể chất như VSplifff kể bên trên, còn nhiều thứ khác đã làm nên Bảy Sắc. Đầu tiên chắc là điều khó nhất, là VSplifff phải học đánh đàn guitar phím lõm một đoạn giọng cổ mà Út Khờ hát trong phim. VSplifff dù có học một tí nhạc lý piano nhưng chưa bao giờ thực sự học đánh guitar, mà còn phím lõm nữa. Thứ hai là về dáng đi, du kích di chuyển trong địa đạo nhiều nên không thể đứng quá thẳng lưng được, và VSplifff cũng ráng giữ điều đó trong đầu, nhưng thực sự thì khi đã đi quen trong hầm địa đạo, và đã nhập tâm vô được nhân vật rồi, thì dáng đi và giọng nói đến một cách rất tự nhiên. Điều thứ 3, đó là có cảm xúc lãng mạn với bạn diễn của mình, Út Khờ. VSplifff phải biết được cách không để những cảm xúc trong phim ảnh hưởng tới mối quan hệ bên ngoài phim trường, và để mọi thứ được chuyên nghiệp nhất có thể.

Có cảnh nào khiến anh cảm thấy cực kỳ áp lực hoặc ám ảnh?
Có, hai trong một luôn, đó là cảnh cuối phim, khi phải hoá trang hai con mắt của Bảy Sắc bị sưng lên vì dính hơi cay. Quá trình hoá trang chiếm tận ba tiếng cộng thời gian chờ đợi tổng cộng là năm tiếng trước khi bấm cảnh đó, và VSplifff lo sợ điều đó sẽ ảnh hưởng tới performace của mình, vì trong năm tiếng đó hoàn toàn VSplifff không thấy được gì, y như trải nghiệm người mù. Và cảnh quay đó cũng là cảnh khiến VSplifff thấy ám ảnh nhất vì trong lúc quay cảnh chiến đấu đó với anh Thái Hòa và Nhật Ý, bỗng nhiên mọi người dừng lại, mình không hiểu chuyện gì xảy ra nên đã theo bản năng cố mở mắt ra, lúc đó keo hoá trang cũng giãn bớt nên mình hí mắt nhìn được một xíu. Điều đầu tiên mình thấy là móng chân cái của anh Thái Hoà bị bung ra, và máu chảy rất nhiều. Mọi người sau đó tạm dừng, vội đưa anh Hoà vô cầm máu, xong xuôi rồi ảnh lại trở ra quay tiếp cho xong cảnh đó. Qua chuyện đó mình thực sự rất nể tinh thần và sự nghiêm túc khi làm việc của anh Thái Hoà.
Làm việc với đạo diễn Bùi Thạc Chuyên, người có phong cách khá tinh tế và “tĩnh”, có khác nhiều so với môi trường âm nhạc năng động mà anh quen không?
Dù bác Chuyên được biết đến với phong cách “tĩnh lặng nhưng tinh tế”, tham gia ‘Địa Đạo’ khiến đạo diễn phải phá vỡ quy cách cũ của mình. Suốt 128 phút bộ phim, khán giả ít khi nào tìm cho mình được những khoảng lặng yên tĩnh, điều đó khiến chúng ta như được sống lại thời kháng chiến chống Mỹ, lúc nào cũng là tiếng bom đạn, tiếng đồng đội kêu cứu, tiếng khóc than, để chúng ta biết hoà bình và sự “yên tĩnh” ngày nay không phải tự nhiên mà có, qua đó tôn trọng và trân quý công sức của ông cha ta hơn. Chính cách kể chuyện thô sơ, mộc mạc, có phần hỗn loạn nhưng được thực hiện một cách tỉ mỉ và có ý đồ của đạo diễn gợi cho VSplifff về môi trường làm nhạc của mình. Đằng sau những bài nhạc năng lượng, những show diễn cháy hết mình cùng anh em, chính là khoảng lặng trong studio, khi VSplifff đối diện với chính bản thân của mình và những gì mình đã phải trải qua, cũng chính là khoảng thời gian mà những sản phẩm âm nhạc của VSplifff được ra đời.
Bảy Sắt và VSpliff, hai thế giới tưởng chừng không liên quan. Nhưng anh thấy điểm giao nhau của họ nằm ở đâu?
Tất nhiên là ở âm nhạc. Dù xung quanh Bảy Sắc hay là VSplifff có chuyện gì xảy ra, thì thứ gắn liền với cả hai chính là những giai điệu. Bảy Sắc có chiếc đàn guitar phím lõm của mình, qua đó thể hiện được khao khát nghệ thuật của Bảy Sắc trong thời đạn bom. VSplifff chọn cho mình Rap như là một cách giải bày, khi có những chuyện chả biết nói với ai, hoặc chả buồn nói, VSplifff cố gắng đưa nó vô trong âm nhạc của mình, với hy vọng sẽ có những người trải qua những chuyện như VSplifff sẽ hiểu được và lắng nghe.
Anh từng rap rất nhiều về “đường phố, đổ vỡ, và lòng tin”, những chủ đề này có giúp gì cho việc anh nhập vai một người lính sống trong lòng đất, luôn nghi ngờ và cảnh giác?
Dù sống ở đâu hay dù có là ai, VSplifff luôn mang trong mình suy nghĩ nghi ngờ bản thân và cảnh giác với những người xung quanh, đó là cách VSplifff tồn tại, và tiếp tục đương đầu với tất cả những gì cuộc sống này ném vào mình. Nghi ngờ bản thân, nhưng vẫn có lòng tin vào những quyết định của mình. VSplifff đối xử việc nghi ngờ bản thân như một cơ hội để nhìn nhận một sự việc nhiều hơn một lần trước khi hành động. Có người hành động hoàn toàn dựa trên bản năng, VSplifff thích suy nghĩ nhiều về những chuyện mình sẽ làm, hay những điều mình sẽ nói, trước khi làm nó. Cảnh giác với mọi người xung quanh vì đơn giản, bản thân bạn cũng có lúc phải thay đổi, thì điều gì khiến mọi người xung quanh bạn không được đổi thay? Đối với Bảy Sắc, nhân vật cũng có sự nghi ngờ bản thân và đồng đội không đủ mạnh để chống lại tụi Mỹ, nhưng như đội trưởng Bảy Theo đã nói “Phải tìm cách!”, đó chính là tinh thần kháng chiến của du kích hồi đó, có gì chơi đó, giặc mạnh thì mình phải khéo, cứ quyết tâm thì thắng lợi sẽ tới.

Có bao giờ anh cảm thấy mình đang “rap thầm” bằng ánh mắt khi đứng trước ống kính?
Có chứ. Rap đối với VSplifff là nói ra suy nghĩ của mình một cách có chọn lọc. Thì trong lúc bấm máy sẽ có những khúc không có thoại, thì mình phải làm sao truyền tải được suy nghĩ và cảm xúc nội tại của mình cho ống kính, và đặc biệt là cho khán giả một cách chân thật nhất.
Đây là vai diễn đầu tiên nhưng có vẻ khá nặng đô. Anh có nghĩ mình sẽ tiếp tục theo đuổi điện ảnh?
Tất nhiên VSplifff sẽ tiếp tục theo đuổi điện ảnh. VSplifff cảm thấy con đường làm phim còn khá dài, và tự cảm thấy may mắn khi được tham gia vào một dự án nặng đô như thế từ đầu sự nghiệp, vì thực sự lượng kiến thức mình học được sau lần đi phim ‘Địa Đạo’ là không tưởng, giúp cho VSplifff càng tự tin hơn và cứng cáp hơn trong những dự án sau này.
Những trải nghiệm trên phim trường có thay đổi cách anh nhìn về âm nhạc, về sân khấu, hay về chính bản thân mình không?
Cũng không hẳn là thay đổi, nhưng thời gian làm việc trên phim trường giúp VSplifff củng cố và tin tưởng hơn vào tầm nhìn của mình. Sau mỗi dự án VSplifff cảm thấy mình bước ra là một cá thể chuyên nghiệp hơn về tư duy, sáng tạo hơn, và càng hào hứng gắn bó với nghề mình làm hơn. Điều đó rất quan trọng vì mỗi nghệ sĩ trước khi muốn ai đó tin vào mình, phải tự tin vào bản thân trước đã.
Anh có lời khuyên gì cho các nghệ sĩ underground đang muốn bứt ra khỏi “vùng an toàn” của âm nhạc?
VSplifff hoàn toàn ủng hộ, I mean, VSplifff sẽ không có vai diễn trong phim trăm tỷ như ‘Địa Đạo’, nếu như mình đã chọn ở trong vùng an toàn của mình và không trải nghiệm điều gì đó mới mẻ. Lời khuyên duy nhất của VSplifff là hãy thành thật với bản thân mình và chân thành những người xung quanh. Đừng sợ trải nghiệm, nhưng hãy thành thật với bản thân rằng “đâu mới là điều đúng đắn với linh hồn của mình?”, thời điểm bạn trả lời được câu hỏi đó, chả có gì trên thế giới là bất khả thi nữa, khi bạn đã hoàn toàn đặt tâm trí mình vô trong đó.

Anh nghĩ vai trò của ‘Địa Đạo’ nằm ở đâu trong việc kết nối thế hệ trẻ với lịch sử?
Những người du kích trong phim có tuổi đời rất trẻ, có thể nói là bằng Gen Z bây giờ, thậm chí trẻ hơn (trừ đội trưởng Bảy Theo, ba nhân vật Cấm). Dù thế, không ai trong họ đầu hàng khi địch tới, luôn chấp nhận chiến đấu tới hơi thở cuối cùng, đó chính là tinh thần bất diệt của người Việt Nam, dù ở thời nào đi chăn nữa. VSplifff hy vọng qua bộ phim này, thế hệ trẻ sẽ cảm nhận được tinh thần đó, mang nó trong mình để chắc bước chiến đấu với những khó khăn trong cuộc đời các bạn.
Nếu được chọn một khoảnh khắc trong phim để mô tả hành trình của Bảy Sắc, anh chọn phân cảnh nào?
Anh sẽ không chọn một mà là tất cả những khoảnh khắc đó, vì chỉ khi có đủ hết, hành trình của Bảy Sắc mới trở nên trọn vẹn và đáng giá. Trong cuộc sống cũng vậy, đừng quá chú tâm vào một khoảnh khắc như “bắt đầu” hay “kết quả”, hãy thả lỏng và tận hưởng mọi yếu tố (ngọt, bùi, đắng, cay) của cả chuyến hành trình, để cuộc đời diễn ra một cách trọn vẹn nhất. Chúc các bạn may mắn.
Một câu nói anh muốn nhắn đến khán giả sau khi họ xem xong bộ phim?
“Don’t take anything for granted, because tomorrow is not promised to any of us” (no kap). Sau bộ phim này thì mọi người thắc mắc không biết VSplifff sẽ hóa thân vào nhân vật gì tiếp theo. Xin thông báo luôn, VSplifff sẽ thủ vai chính trong phim ‘Đợi Gì, Mơ Đi!’ của đạo diễn Lâm Minh Khôi, sẽ khởi chiếu tại các rạp trên toàn quốc vào ngày 11/7/2025. Bộ phim kể về câu chuyện của một cậu bé mưu sinh xa nhà, đồng hành cùng cậu là một người bạn già đã về hưu, được thủ vai bởi NSND Thanh Nam. Nhạc phim cũng có sự sáng tác và góp giọng của VSplifff, không phải VSplifff Âu Mỹ như mọi người hay biết, mà là một VSplifff “bản địa” hơn. Hy vọng mọi người sẽ đồng hành cùng VSplifff và đoàn phim trên hành trình đi tìm kiếm lại những giấc mơ đã vô tình bị lãng quên. Peace!